Rồi một ngày ...
Em sẽ phài ra đi
Chẳng nhớ thương ... giận hờn gì ai nữa
Trái tim son lạnh lùng xin đóng cửa
Có cần chi , ôi ... một nửa thương đau
Rồi một ngày, trời u ám mưa mau
Đem giông tố tràn dâng sầu mắt biếc
Ôm cô đơn lòng chưa hề nuối tiếc
Thủa ban đầu, như chiếc lá trôi sông
Rồi một ngày, tự lòng hỏi ... buồn không...?
Nụ cười kia nỡ gửi dòng nước cuốn
Để giờ đây nghe trong hồn phiền muộn
Trái tim lầm, trao trộn bởi đau thương
Rồi một ngày, chẳng còn chút vấn vương
Con đường xưa ta vẫn thường qua lại
Giờ bước đi, nghe chừng hơi ái ngại
Sợ chân mình, dẫm đạp phải ... dấu xưa ...
Thơ Điệp Thu