Nhớ không anh... Ngày xưa mình chung lớp Kề bên nhau, ai thủ thỉ đọc thơ Trái tim em ôi...! sao cứ ngần ngơ Thầy kêu lên giải phương trình ẩn số
Thẫn thờ, ơ...cái mặt sao như ngố Tìm kiếm hoài đáp số chỉ là ... "Y" Thầy bảo, thôi "em hãy về chỗ đi Tìm thêm X nếu Y thôi chưa đủ"
Quá buồn lòng, cái mặt tui ủ rũ Anh thì thầm :"bài toán đúng cưng ơi...! Y là ... YÊU tại thầy cũng chơi vơi Nên không hiểu,bé ơi .! thôi, đừng khóc..."
Mặc kệ tui, chả cần ai săn sóc Từ nay thề... tui sẽ "cóc" học đâu Bài toán kia, nhức hết cả cái đầu Mỗi chữ "Y" học hoài,sầu ... mún chít
Em ở trong này...Sao chẳng thấy mùa đông
Cái nắng hanh hao vẫn tô hồng đôi má
Chiều hoàng hôn bóng vàng pha tím đỏ
Chợt nghe lòng muốn ngỏ tiếng yêu thương
Con đường xưa mòn lối bước chân vương ...
Vẫn còn đây dấu yêu thường qua lại
Ngõ nhỏ thân quen, hoa vàng phai sắc thắm
Gió lay cành, nghiêng lắng nét suy tư
Ồ ... Hạ về, còn vắng những cơn mưa
Tiếng ve ngân hình như chưa thồn thức
Phượng đơm hoa, giữa trời trưa đỏ rực
Bỗng ngỡ ngàng háo hức nỗi niềm xưa
Hẹn hò nhau cùng núp dưới cơn mưa
Giang tay hứng giọt lưa thưa vừa lạnh
Thế mà nay ... Nghe trong hồn trống vánh
Kỷ niệm nào, còn canh cánh trong tim ...
Anh cứ hỏi ... này, em ơi ...! Mùa thu về lá vàng rơi trên phố Hắt hiu buồn... điệp nở giữa cơn mưa Em có nghe trong gió nói gì chưa "Chờ đợi mãi , lời xưa ... sao không nói...?" Em có nghe, nhưng lòng còn bối rối Tay đan tay thầm giận mối tình xưa Đắng cay nhiều nên lòng vẫn như chưa... E sợ lắm ... nhớ tình xưa dang dở Anh cứ bảo ... em ơi, sao đành nỡ Để tình ai lỡ dở mãi bên sông Cớ vì đâu phai nhạt kiếp má hồng Mắt hoen lệ chảy đôi dòng lã chã Em chán rồi , đời còn nhiều nghiệt ngã Tưởng chừng đâu, thuyền cũng đã chơ vơ Ôm mộng xưa , tình đẹp tựa bài thơ Nào đâu nghĩ vu vơ sầu riệu rã Anh vẫn chờ một sớm mai nắng ngả Mỉm miệng cười em nói ..."đã ... yêu anh " Hạnh phúc về xanh ánh mắt long lanh Mình cùng bước mộng lành nghe chim hót Anh cá cược, đời này trao chót lọt Chờ đợi em chim ngưng hót tàn hơi Chỉ khi nào tim ngừng đập mà thôi "Yêu đi nhé..! Em ơi ... Anh mãi đợi" Trăng đêm nay , ôi ...! Sao buồn vời vợi Chẳng hứa đâu, xin đừng đợi chờ mong Nợ tình Anh , em ôm ấp trong lòng Kiếp sau trả ... xin đừng hong tơ rối Thu Điệp
Tháng ba về ... Hoa gạo nở đầy sân Thoáng ưu tư tần ngần tôi hỏi nhỏ Liệu tình kia còn vẹn nguyên sắc đỏ Hay gió vô tình đã đẩy nó bay xa
Chiều nay buồn sao chợt nhớ... Người ta Biết vô nghĩa, tình kia là ảo mộng Tan trong tim một mầu xanh vô vọng Góc trời này, xin đừng ngóng chờ ai
Nhìn giọt sương ... đọng lấp lánh nhành mai Hoa gạo đỏ, thắm vương hoài kỷ niệm Đôi chim xinh ríu rít bao là chuyện Kể nhau nghe, vui quyện với hoàng hôn
Tháng ba về, lòng chợt thấy cô đơn Chẳng còn nghe tiếng dỗi hờn trong gió Ánh trăng khuya vẫn thì thầm muốn ngỏ ... Phiến đá sầu nào có chút hương say...
Rồi một ngày ...
Em sẽ phài ra đi
Chẳng nhớ thương ... giận hờn gì ai nữa
Trái tim son lạnh lùng xin đóng cửa
Có cần chi , ôi ... một nửa thương đau
Rồi một ngày, trời u ám mưa mau
Đem giông tố tràn dâng sầu mắt biếc
Ôm cô đơn lòng chưa hề nuối tiếc
Thủa ban đầu, như chiếc lá trôi sông
Rồi một ngày, tự lòng hỏi ... buồn không...?
Nụ cười kia nỡ gửi dòng nước cuốn
Để giờ đây nghe trong hồn phiền muộn
Trái tim lầm, trao trộn bởi đau thương
Rồi một ngày, chẳng còn chút vấn vương
Con đường xưa ta vẫn thường qua lại
Giờ bước đi, nghe chừng hơi ái ngại
Sợ chân mình, dẫm đạp phải ... dấu xưa ...
Vừa ăn vừa nhớ lai rai
Nè... Cho anh một trái, đừng bye ... nhé người!